Rừng là nguồn tài nguyên vô cùng quý giá và mang lại rất nhiều lợi ích mà thiên nhiên đã ban tặng cho con người. Bởi vậy, chúng ta cần phải bảo vệ rừng vì “Bảo vệ rừng là bảo vệ cuộc sống của chúng ta”. Ngoài ra, rừng còn là nơi sinh sống của rất nhiều loại động vật hoang dã quý hiếm, mang lại sự đa dạng sinh học. Nhưng đứng trước thực trạng cuộc sống hiện đại như hiện nay, ô nhiễm môi trường luôn là vấn đề cấp bách của toàn xã hội và rừng xanh được xem như “lá phổi xanh” của Trái Đất cung cấp oxi, điều hòa khí hậu và làm cho môi trường xung quanh chúng ta trong lành, mát mẻ hơn. Nó còn là thành trì khá vững chắc ngăn chặn lũ lụt, chống xói mòn đất, hạn chế lũ quét và những tổn thất, mất mát to lớn do thiên tai mang lại.
Nhân dịp 62 năm ngày Lâm nghiệp Việt Nam (28/11/1959-28/11/2021), xin gửi đến độc giả bài thơ:
ĐẾN VỚI RỪNG
Có một nghề “Lâm nghiệp” vẫn yêu sao!
Giữ màu xanh, hương sắc giữa dòng đời
Đến với rừng, tuổi thanh xuân, nhiệt huyết
Nhớ thuở nào khúc hát vẫn không quên;
“Rừng chiều nghe lao xao
Tiếng lá non gọi gió
Tôi đứng giữa ngàn xanh
Mà say trong hương rừng
Từ làng quê xa xôi
Tôi đến đây với rừng xanh
Rừng ơi có nghe dịp rung lòng tôi ….”
Tạm biệt mái trường, thầy cô, bè bạn
Tôi lên đường theo tiếng gọi tương lai
Bao năm năm tháng, xa nhà đâu quản ngại
Bởi yêu nghề, yêu mãi cánh rừng xanh
Trong những đợt tuần tra, bảo vệ
Bản nhạc rừng, âm hưởng mãi du dương
Suốt bốn mùa xuân, hạ, thu về, đông sang giá buốt
Đường gồ ghề đâu quản những bước chân
Em xa nhớ! Những đêm trường vắng vẻ
Nơi quê nhà, người vợ vẫn chờ mong
Vui lên nhé, vì màu xanh cây cỏ
Bảo vệ rừng_bảo vệ “lá phổi xanh”
Rừng giữ đất, cho ta dòng nước ngọt
Bảo vệ môi trường, phòng hộ môi sinh
Cảnh Sơn lâm, nơi chim muông trú ngụ
Đa dạng loài, sinh cảnh đẹp biết bao!
Nếu sau này rừng xanh không còn nữa
Trái đất này rồi sẽ ra sao?